Đại biểu Quốc hội Đặng Thị Phương Thảo phát biểu về dự án Luật Thanh niên (sửa đổi) tại phiên Thảo luận ở hội trường chiều ngày 21/11/2019
Kính thưa Chủ toạ phiên họp,
Kính thưa Quốc hội,
Để góp phần sửa đổi Luật
Thanh niên, tôi xin góp ý ba nội dung sau đây.
Nội dung thứ nhất liên
quan đến quan điểm tiếp cận để sửa đổi luật. Tôi đồng tình với mục đích khi tiến
hành sửa đổi luật này là nhằm xác định rõ quyền và nghĩa vụ của thanh niên, chính
sách của nhà nước với thanh niên, hoàn thiện cơ sở pháp lý đảm bảo thanh niên
được đóng góp vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên, tôi không đồng
tình với cách tiếp cận coi thanh niên như là đối tượng cần được ưu tiên khác với
các công dân khác. Cá nhân tôi nhận thức rằng thanh niên là lực lượng chiếm ưu
thế trong xã hội là nhóm đang có thế mạnh chứ không phải yếu thế. Do đó tôi thiết
nghĩ đừng để bản thân thanh niên thấy mất nhuệ khí trong chính luật quy định về
mình, đừng coi họ là đối tượng cần giúp đỡ mà hãy tạo cơ hội để họ được cống hiến.
Trong dự thảo với 62 điều thì tại khoản 3, khoản 5 Điều 13, khoản 2, 4, 7 Điều
16; khoản 3 Điều 20, v.v. tổng cộng có tới 21 điều liên tục nhắc tới cụm từ
"bảo đảm", "tạo điều kiện hỗ trợ". Tại Chương II có 9 mục
thì 8/9 mục này đều dồn dập có các quy định về chính sách mà nhà nước phải đứng
ra để bảo đảm. Việc thể hiện sự ưu đãi mang tính khẩu hiệu như thế có nên hay
không khi mà thanh niên là những công dân Việt Nam có độ tuổi từ 16 đến 30. Thực
tế cho thấy đó là độ tuổi đang khỏe mạnh, năng động và sáng tạo nhất. Thanh
niên luôn sẵn sàng cống hiến vô điều kiện cho đất nước chứ không phải chờ được
nhà nước ưu tiên khuyến khích thì họ mới nào. Do đó, chính sách phải sát với đối
tượng thụ hưởng. Chính sách không phải quy định chỉ là để đấy, quy định chỉ cho
thấy nhà nước đã có sự quan tâm đến thanh niên mà chính sách cần tạo được hành
lang pháp lý thực chất cho thanh niên phát triển.
Ở đây tôi đang muốn đề
cập chính sách tương ứng với các quyền, nghĩa vụ của thanh niên trong Chương
II, vì dự thảo đang không chỉ rõ chủ thể để thực hiện ở đây là gì. Tại mục 1 Điều
13 quy định về chính sách học tập đối với thanh niên, nên bỏ các quy định hàng
loạt chung chung là "nhà nước có chính sách", thay vào đó cần quy định
rõ chủ thể là Bộ Giáo dục và Đào tạo, coi đây là cơ quan đầu mối và các bộ,
ngành liên quan đóng vai trò phối hợp, từ đó mới ràng buộc được trách nhiệm của
các chủ thể thực hiện chính sách cho thanh niên và chính sách mới có giá trị thực
tiễn khi thi hành.
Tương tự như vậy cần
quy định chủ thể thực hiện chính sách là các bộ, ngành khác phù hợp với chức
năng và nhiệm vụ của họ như thực hiện chính sách lao động đối với thanh niên tại
Điều 16 là Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội. Thực hiện chính sách bảo vệ,
chăm sóc sức khỏe đối với thanh niên tại Điều 20 là Bộ Y tế v.v...
Đối với khoản 2 Điều 3
quy định về việc miễn một số nghĩa vụ theo quy định của Chính phủ đối với những
thanh niên có thành tích mang lại các vinh dự vẻ vang cho quốc gia. Tôi nghĩ quy
định này đang bắt buộc những thanh niên xuất sắc phải để cho nhà nước miễn chứ
không có quyền lựa chọn giữa được miễn hay không cần được miễn. Đất nước rất cần
những người vừa có tài, vừa có tâm. Trên thực tế, nhiều thanh niên có thành
tích xuất sắc trong lĩnh vực này nhưng họ vẫn có nguyện vọng sẵn sàng bỏ thời
gian, công sức để thực hiện các nghĩa vụ khác. Nếu quy định như khoản 2 Điều 3
như trên đã vô tình triệt tiêu nhu cầu chính đáng của họ mà lẽ ra đang cần phải
khuyến khích. Vì thế, tôi đề nghị khoản 2 này cần sửa lại là "Thanh niên
có thành tích mang lại các vinh dự vẻ vang cho Tổ quốc thì được tôn vinh và miễn
một số nghĩa vụ theo quy định của Chính phủ nếu có nguyện vọng". Đồng thời,
cũng cần phải có quy định rõ, tránh mở rộng hoặc thu hẹp phạm vi các nghĩa vụ ở
đây. Quy định như vậy sẽ vừa tạo cơ chế miễn giảm nhưng vẫn theo hướng mở để
thanh niên thuộc đối tượng này có thể được chủ động lựa chọn giữa việc được miễn
hay không được miễn các nghĩa vụ, không quy định cứng làm hạn chế khả năng cống
hiến của họ.
Tôi xin góp ý vào quy định về đối thoại đối với
thanh niên tại Điều 9. Trong những lần phát biểu tại các kỳ họp trước, tôi đã
từng đề cập đề nghị chính quyền các cấp cần tăng cường công tác đối thoại và
lắng nghe thanh niên. Trong dự thảo lần này dành riêng một điều quy định về đối
thoại với thanh niên bản thân tôi thấy rất phấn khởi. Tuy nhiên, chất lượng của
điều khoản ở đây quy định lại không được như tôi mong đợi. Xuất phát từ nhu cầu
thực tế, thanh niên cần đối thoại và
ngược lại đối thoại cũng giúp Chính phủ, các cơ quan Chính phủ, cơ quan quản lý
nhà nước có thể lắng nghe được kiến nghị của thanh niên, tiếp thu những đóng
góp trong xây dựng chính sách. Đối thoại cần được tiến hành thường xuyên, định
kỳ và có hiệu quả. Tôi nhất trí với quy định về chủ thể đối với thanh niên song
tôi cũng đề nghị sửa đổi các quy định liên quan như sau:
Thứ nhất, đề nghị sửa đổi về tần suất đối thoại, từ
ít nhất mỗi năm một lần thành các số lần khác nhau với từng chủ thể cụ thể, Thủ
tướng Chính phủ đối thoại với thanh niên ít nhất 1 lần/năm, Chủ tịch Ủy ban
nhân dân các cấp và người đứng đầu các cấp, các cơ quan, tổ chức, đơn vị nhà
nước đối thoại ít nhất 2 lần trên năm, tức là ít nhất 6 tháng/lần nhằm đảm bảo
khả năng thực hiện trong thực tiễn khả thi hơn, tùy điều kiện của từng cấp
chính quyền đảm bảo được tính kịp thời, cập nhật và sát với nhu cầu của đối
thoại.
Thứ hai, để tăng được hiệu quả đối thoại, tôi đề
nghị cần bổ sung vào Điều 9 quy định về cách thức đối thoại, nội dung đối
thoại, đối tượng thanh niên được tham gia phù hợp với chủ đề đối thoại, trách
nhiệm của cơ quan, tổ chức tiến hành đối thoại và cũng cần có quy định về cơ
quan giám sát hay tổ chức thanh tra, kiểm tra đối với quá trình trước, trong và
sau khi nội dung kết luận đối thoại gửi đến.
Thứ ba, mặc dù không liên quan trực tiếp đến dự
thảo luật nhưng tôi muốn góp ý liên quan quan đến các dự thảo nghị định ban
hành đi kèm. Chính phủ trình Quốc hội dự thảo luật sửa đổi lần này, 4 nghị định
đi kèm cũng là do Chính phủ trình. Tuy nhiên, tôi nhận thấy Chính phủ soạn thảo
luật mà không đặt hết tâm tư và đối tượng luật hướng đến và soạn thảo nghị định
thì chưa thực sự được nghiêm túc. Cụ thể là bên cạnh dự thảo luật còn nhiều vấn
đề thì các dự thảo nghị định còn sơ sài, nếu không muốn nói là không có được
giá trị gì nhiều. Chỉ đơn giản là tên chương, tên điều và để trống các nội dung
bên trong. Đọc sơ bộ những dự thảo này, tôi cảm thấy thật sự băn khoăn, nhưng
tôi nghĩ có lẽ do dự thảo luật còn nhiều nội dung chưa thống nhất nên cơ quan
soạn thảo khó quy định được nội dung chi tiết ở trong nghị định. Tôi hết sức
chia sẻ và mong rằng khi trình Quốc hội lần tới thì các nghị định này sẽ được
chi tiết và chất lượng hơn.
Kính thưa Quốc hội, thanh niên không yếu và chưa
bao giờ ở thế yếu. Họ đủ năng lực, hành vi để nhận thức được những việc đang
làm, do đó cần có cái nhìn hoàn thiện về vai trò tiềm năng và mong muốn của
thanh niên. Tôi đề nghị rà soát tổng thể dự thảo luật, chỉnh lý để không quy
định theo hướng chỉ việc cho thanh niên mà cần quy định theo hướng đảm bảo được
hành lang pháp lý. Trao cơ hội cho thanh niên làm những việc mà bản thân họ
thấy cần phải làm, có thể làm và làm thế nào để phục vụ có hiệu quả cho đất
nước, cho xã hội.
Xin hết ý kiến, xin trân trọng cảm ơn Quốc hội.